Đất Mũi được nhắc đến như một vùng đất thiêng liêng trong tâm thức người Việt Nam, ai cũng ước một lần được đến. Nơi đây có hệ sinh thái rừng ngập mặn rất đa … xem thêm…dạng và phong phú. Hôm nay hãy cùng Blogthoca.edu.vn khám phá một số bài thơ hay viết về Cà Mau để hiểu hơn về vùng đất và con người Cà Mau qua bài viết dưới đây nhé.
Gửi em người đất Mũi Cà Mau
Nghe nói Cà Mau xa lắm
Ở cuối cùng bản đồ Việt Nam
Ngại chi đường xa không tới
Về để nói với nhau mấy lời…
Xuôi mái chèo sông ông Đốc
Đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau
Xuồng ghe ngày đêm không ngớt
Người Cà Mau dễ thương vô cùng…
Về Cái Nước, Đầm Dơi
Nghe ai ru câu ơi hời…
Thương em đừng để duyên lỡ thời
Tội nghiệp ghê nghe sắc se con tim tôi…
Chừng nào về Năm Căn
Nhớ nhau qua lại cũng gần
Một lần về U Minh
Nghe muỗi kêu nhớ rừng Cà Mau…
Mai mốt Cà Mau em lớn
Tuy út mà sửa soạn đẹp hơn
Cà Mau đường đi không khó
Mà chỉ khó có sông vắng đò…
Em đứng mình ên một hướng
Duyên dáng mời khách lạ ngàn phương
Cà Mau mặc thêm áo mới
Về Cà Mau là thấy thương em rồi…
Tác giả: Thanh Sơn
Một thoáng Cà Mau
Đi đâu cũng nhớ quê hương
Ở đâu lòng cũng mến thương đất này
Bồng bềnh sông dợn trời mây
Gió ru dừa nước, đước say bãi bồi
Dập dìu vỏ lãi ngược xuôi
Áo ai tím để bóng trôi lững lờ
Nhà ai má đỏ đôi bờ
Thuyền bay cuốn cả hồn mơ theo thuyền
Có gì như ánh thần tiên
Cà Mau vằng vặc trăng lên đêm rằm…
– Tố Hữu –
Mũi Cà Mau
Mũi Cà Mau: Mỏm đất tươi non
Mấy năm trời lấn luôn ra biển
Phù sa vạn dặm tới đây tuôn
Lắng lại; và chân người bước đến
Tổ quốc tôi như một con tàu
Mũi thuyền ta đó – mũi Cà Mau
Những dòng sông rộng hơn ngàn thước
Trùng điệp một màu xanh lá đước
Đước thân cao vút, rễ ngang mình
Trổ xuống nghìn tay, ôm đất nước!
Tổ quốc tôi như một con tàu
Mũi thuyền ta đó – mũi Cà Mau
Lạ thay tình với đất quê hương
Chưa thấy chưa thăm mà đã nhớ
Ai hay mỏm đất mấy năm trường
Đêm ngủ hồn tôi bay tới đó
Đầu sao cháy bỏng, ruột sao đau
Vết thương lòng – ở mũi Cà Mau
Nơi xa nhất là nơi gần nhất:
Mũi Cà Mau, mũi Cà Mau trước mắt!
Đôi bên Bến Hải nước non nhà
Đâu cũng là Nam, đâu cũng Bắc!
Nắng mưa có thể đổi trăm màu
Lòng không rời hướng mũi Cà Mau
Ở đầu sóng gió, mỏm non sông
Như ngực anh hùng Lý Tự Trọng
Cao hơn sóng gió một Thành Đồng
Đây chốn đi về, nơi ước hẹn
Tổ quốc tôi như một con tàu
Đêm ngày tôi nhớ mũi Cà Mau
Như dòng máu khỏe thắm đầu tay
Như ở đầu cây dòng nhựa trút
Như sức cung dồn ở mũi tên
Như sức bút ở đầu ngọn bút:
Tổ quốc tôi như một con tàu
Mũi thuyền xé sóng – mũi Cà Mau…
Xuân Diệu
10/1960
Cà Mau
Cuối cùng Tổ Quốc thân thương
Cà Mau tên gọi vấn vương lòng người
Phù sa bên lở bên bồi
Tạo nên nét đẹp quê tôi tuyệt vời!
Cha ông ta đã dựng xây
Vun từng miếng đất, chồi cây ươm mầm
Tảo tần xây dựng giang san
Vẽ nên mũi nhọn… Việt Nam…con Thuyền!
Sú, tràm, vẹt, đước vươn… khơi….
Tạo nên dáng đứng muôn đời Cà Mau
U Minh, Tân Lộc, Năm Căn…
Những địa danh ấy, Năm Châu lẫy lừng!
Xin mời mọi người tới chơi
Chiêm ngưỡng vẻ đẹp con người, thiên nhiên…
Gừng cay muối mặn – Cà Mau
Ai chưa thưởng thức thì mau tìm về!
Quê em đất Mũi xa xôi
Đượm tình sông nước, biển trời bao la
Ghé thăm một lần trong đời
Không đi cũng uổng, mình người Việt Nam.
– TRẦN TÍCH –
Trăng Cà Mau
Đêm Cà Mau có vầng trăng trong quán nhỏ
Chỉ sáng riêng nơi đáy mắt một người
Đêm Cà Mau có đôi bờ môi đỏ
Chợt dịu dàng nhỏ mật xuống hồn tôi
Mai xa rồi trăng có vỡ làm đôi
Nửa theo tôi ở chân trời góc biển
Nửa ở lại để nặng lòng lưu luyến
Phút ban đầu bỗng hoá trăm năm
Tôi đi mà như ngủ bên trăng
Nên thơ thẩn những đêm dài lạnh bạc
Cà Mau xa cuối đầu ngọn bấc
Tôi vui gì dù trời sắp vào xuân
Đêm Cà Mau có ánh mắt bâng khuâng
Đừng tiễn nhau chi cho hồn bịn rịn
Tôi giấu trong tim vầng trăng thầm kín
Để nghe lòng sáng mãi tối ba mươi
Để nhớ phương xa còn có một người…
-Trịnh Bửu Hoài-
Thương lắm Cà Mau
Em theo anh về đất mũi Cà Mau
Một chiều hè nắng trong gió mát
Dòng sông Tam Giang thuyền ghe xuôi ngược
Ngọt lịm câu hò Cái Nước Đầm Dơi.
Em thương anh thương cả giọt mồ hôi
Cái mặn mòi của chàng trai xứ biển
Tiếng anh ca nghe sao mà ngọt lịm
Mát dịu lòng người giữa trưa nắng Năm Căn.
Giữa rừng U minh mòi mặn nghĩa tình
Hương tràm thoảng đưa tìm mắt ai trong lá
Anh nắm tay em, tình yêu trên đất lạ
Bỗng thấy tim mình thương quá đất Cà Mau
Em muốn hôn lên vầng trăng sao
Của Cà Mau nơi có anh ở đó
Em muốn hôn, hôn lên từng chiếc lá
Nơi có dấu anh qua ở những cánh rừng tràm.
Anh đưa em về đất mũi quê anh
Cho yêu thêm từng ngọn sông tấc đất
Cho em yêu thêm trai miền tây chân thật
Ôi thương lắm quê mình thương lắm Cà Mau.
Nơi hương tràm đưa ta về bên nhau …
– Lê Hương –
Lỗi hẹn Cà Mau
Sao buông lời hẹn la đà
Nghe Cà Mau gọi hóa ra chẳng gần
Ngày trôi tháng tiếp qua dần
Đường về Đất Mũi tần ngần chưa an
Đôi lần cũng định quá giang
Xuôi theo sông nước mênh mang cùng về
Thăm rừng tràm, đước tứ bề
Hỏi dòng sông Trẹm đến quê Thới Bình
Thuyền qua nhớ ghé U Minh
Tiện vào thành phố trọn tình Cà Mau
Vẳng câu vọng cổ gửi trao
Trần Văn Thời nhớ lời chào bác Phi
Phú Tân, Cái Nước rù rì
Đầm Dơi rộng đón chớ đi vội vàng
Vườn chim bát ngát sếu đàn
Rộn vui chân bước ngỡ ngàng Năm Căn
Cái Keo dơi xếp cánh giăng
Sông sâu đồng rộng lăn tăn cá bầy
Hương tràm ngan ngát đắm say
Đất lành Ngọc Hiển dang tay đón mời
Phù sa bồi đắp đất dời
Tận cùng Đất Mũi biển trời bao la
Cà Mau tình thắm đậm đà
Mãi còn lỗi hẹn, xin tha câu chờ.
-Trà Thơ-
Ôi đất mũi
Dồn ý nghĩ xuống nghìn trùng mây nước
Nơi chân trời dừng lại. Mũi tàu đi
Tôi chẳng thể thốt nên lời chia biệt
Tự trái tim ngân vọng tiếng thầm thì…
Xin cúi lạy luồng phù sa di động
Cuồn cuộn mang theo hình nước đắp bồi
Mỗi bước tới hồn dâng trào cảm xúc
Mỗi dạt dào gió hát “Tổ quốc tôi”…
Tôi bấm chân chạm ngón dài cây đước
Dò dẫm đi vào lòng biển bao dung
Tiếng sóng vỗ xô mạn thuyền óc ách
Xin chấp tay quỳ lạy giữa tận cùng
Ơi linh thiêng, ngón chân trần lấn biển
Kìa Hòn Khoai, một dấu chấm hào hoa
Nơi tận cùng của hình hài đất mẹ
Nơi vẫy vùng của sức vóc quê cha…
Ôi Đất Mũi, hồn tôi như mây trắng
Như ánh mặt trời đầy ắp Cà Mau
Tôi không thể không ôm hôn Đất Mũi
Hôn hạt sa bồi trải vạn cuộc bể dâu
Dù phiêu bạt không quên hồn xứ sở
Dù thương đau lòng chẳng thể xa rời
Hỡi những lưu dân suốt đời cơ cực,
Chân đất, lưng trần đội Tổ quốc ra khơi!…
Tác giả: Nguyễn Thánh Ngã
Về miền sông nước Cà Mau
Về miền sông nước Cà Mau
Nghe con sóng nhỏ, nghiêng chao đôi bờ
Trời xuân đậu ở bến mơ
Tóc em vừa chấm, hững hờ… bờ vai
Mộng vừa chớm giọt sương mai
Long lanh ánh mắt, thương hoài ngàn năm
Tiếng ai nhè nhẹ âm thầm?
Hàng dừa nước, vẫn uốn quanh, dáng ngà…
Sóng thật gần, sóng thật xa…
Thương đời cho chút hiền hòa yêu thương
Chiều buông vạt nắng, cuối đường
Mái chèo lay động, còn vương tay người
Cây bần nghiêng bóng, ngày trôi…
Nụ cười trao vội, nụ cười cho nhau
Về miền sông nước Cà Mau
Mong ngày sau, vẫn xanh màu …tình yêu
Giật mình, nghe lá trở chiều
Chân em còn vướng, rong rêu đá buồn
Đất Cà Mau, gợi nhớ thương
Ta về khóe mắt, còn vương áo người
Về miền sông nước, ai ơi!
Trái tim còn nặng nợ đời, tuổi xanh.
Thiên Ân
Mời anh đến quê em
Em mời anh đến quê em
Đây vùng Đất Mũi dịu êm đón chào
Về Hòn Đá Bạc, Cù Lao
Xem bông tràm nở Gành Hào, U Minh.
Mời anh đến với Thới Bình
Nhấp men Tân Lộc cạn tình ta say
Năm Căn sông nước cá đầy
Phù sa bồi đắp cỏ cây xanh màu.
Đêm về hát khúc ca dao
Thị Tường bóng nước trăng sao soi mình.
Đến đi anh buổi bình minh
Để nghe biển hát sóng tình lao xao
Đến quê em Mũi Cà Mau
Gừng cay muối mặn dạt dào yêu thương.
-Ngọc Yến-
Trên đây là top các bài thơ hay nhất viết về Cà Mau mà Blogthoca.edu.vn muốn gửi đến bạn. Hy vọng bài viết của Blogthoca.edu.vn sẽ hữu ích với bạn.