Ngày 27-7 đang đến gần, ngày mà nhân dân cả nước tri ân các anh hùng liệt sĩ, những người đã ngã xuống cho hòa bình, độc lập của đất nước. Để tưởng nhớ đến … xem thêm…những người đã hi sinh cho sự ấm no và hạnh phúc của chúng ta ngày hôm nay, toplist.vn xin giới thiệu với độc giả những bài thơ hay viết về các anh hùng liệt sĩ.
Bài thơ: Về Quảng Trị – Phạm Hồng Giang
VỀ QUẢNG TRỊ
Tác giả: Phạm Hồng Giang
Bữa ấy con về Quảng Trị không mưa
Nắng Trường Sơn dư thừa trên bia mộ
Bao nhiêu người có cùng chung ngày giỗ
Thắp nén hương trầm thành cổ rêu phong.
Bữa ấy con về Thạch Hãn nước trong
Mái chèo khua khe khẽ dòng sông mẹ
Thật nhẹ nhàng thôi êm đềm em nhé
Dưới sâu kia lặng lẽ chốn anh nằm.
Bữa ấy con về xin được đến thăm
Cây Bồ Đề thiêng bên đài tưởng niệm
Phật đã sinh ra trên vùng đất hiếm
Chỉ lối dẫn đường tìm kiếm người thân.
Bữa ấy con về xin được dừng chân
Đồi Bến Tắt bao mộ phần để trống
Một dải Trường Sơn đèo cao gió lộng
Bao con người mãi sống tuổi hai mươi.
Con xin về dẫu chỉ một lần thôi
Nén hương thơm…..
Dâng lên người…..
Tổ quốc !
21/07 /2018 Hồng Giang.
Bài thơ: Mẹ vẫn chờ con – Chu Long
MẸ VẪN CHỜ CON
Tác giả: Chu Long
Chiến tranh dù đã đi qua
Vẫn còn những mái tranh già đơn sơ
Mảnh bàn con chiếc ban thờ
Di ảnh hoen ố mốc mờ nằm trên
Đèn dầu leo lét đêm đen
Khói xanh nhang quện vàng nền mái tranh
Bát cơm hạt muối ớt chanh
Củ khoai lang luộc rau xanh mẹ trồng.
Con ăn nhé để ấm lòng
Cho mẹ vơi nỗi đau trong tim này
Nhìn nhang khói nhẹ xanh bay
Trong lòng mẹ đứa con đây mãi còn
Mắt già nua sống mỏi mòn
Lưng còng tựa cửa ngóng con xa về
Bóng con biền biệt sơn khê
Chẳng về thăm mẹ thăm quê một lần.
Mẹ già đơn bóng một thân
Chờ con hết cả mùa xuân cuộc đời.
19/6/2018 Chu Long
Bài thơ
NỖI BUỒN CỦA CHA
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Nó và cha cùng nhập ngũ một ngày
Nó trai quê còn cha người thành phố
Nó nhập ngũ bảo quê nhà quá khổ
Còn cha thì bỏ đại học tòng quân.
Nó gặp cha cười nói chẳng ngại ngần
Mày tiểu thư sao mà da trắng thế
Cây súng kia có làm mày ngã quỵ
Lúc hành quân đi về chiến trường xa.
Cha mỉm cười và giọng rất thật thà
Đã xác định ra đi làm người lính
Thì cứ đi đi, hãy khoan vội tính
Ta là ai khi chiến trận chưa về…
Nó cùng cha đi qua nhiều miền quê
Đi đâu nó cũng kể quê nó đẹp
Có dòng sông có con đò bến nước
Những chiều hè gió hát khúc nhạc tre…
Hà nội mày chỉ nghe thấy tiếng ve
Phố chật trội những dòng xe đông cứng
Đông thì lạnh hè về thì nắng nóng…
Giải phóng rồi mày về quách quê tao…
Cha đâu biết những ước muốn năm nào
Của thằng bạn năm xưa đâu còn nữa
Trước cửa Sài gòn bạn cha gục ngã
Sau khi tung bộc phá mở cửa thông…
Cả đoàn quân vẫn cứ thế xung phong
Trong tay cha thằng bạn thân nằm ngủ
Miệng nó cười, trái tim cha máu ứa!
Giải phóng rồi mày lỡ bỏ tao sao?!
Ba mươi tháng tư ngày ấy, năm nào
Cha kể xong mà lòng tôi thổn thức
Gục vào lòng cha, cha ơi con khóc
Con bây giờ đã hiểu nỗi lòng cha.
Bao năm rồi ngày ấy đã đi qua
Cha vẫn đi về nơi miền quê ấy
Cám ơn cha đã cho con được thấy
Tình người lính trong tâm trí của cha
Hà nội 1/5/2018
Bài thơ: Thăm thẳm chờ.. – Lâm Bình
THĂM THẲM CHỜ…
Thơ : NS Lâm Bình
Anh vẫn ở nơi nào xa lắm…
Chưa một lần về,như đã hứa năm xưa
Biết bao năm Mẹ vẫn chờ thăm thẳm…
Nắng dỗi hờn,mưa khô khốc hạt rơi.
Mắt Mẹ nhoà,bên bếp lửa cay cay
Hoa ngơ ngác,lối vàng bao mùa lá
Đợi một người…giờ vẫn ở nơi mô..?
Con đường dài xóm nhỏ vẫn cô đơn.
Gieo nỗi nhớ nơi hai đầu xa vắng…
Cứ tháng 7 là ngày Mẹ ngóng
Chờ tin con thảng thốt! Tháng, năm, ngày….
Có những bà mẹ Việt nam Anh hùng là thế đó!
Rút ruột sanh con để dâng hiến cho đời.
Dù núm ruột Mẹ đau Mẹ nhớ…
Chưa được một lần chạm vuốt mặt con
Nay con ở xa vời trong khoảng cách…
Mẹ vẫn âm thầm lặng lẽ chờ con
Con và đồng đội yên bình bên bờ sông Vàm cỏ
Nắng mai vàng,chim làm tổ ríu rít khúc ca dao
Chút bồng bềnh trời Xuân trong mắt Mẹ
Lửa cháy nồng ….Mẹ vẫn chờ Anh!
Bài thơ: Chiến Tranh – Phan Thúc Định
CHIẾN TRANH!
Tác giả: Phan Thúc Định
Khi tôi chào đời đất nước đã liền thân
nhưng nỗi đau vẫn mãi còn âm ỉ
chiến tranh với tôi là những câu chuyện kể
và những bác cựu binh không nguyên vẹn ngày về!
Làng của tôi có trên dưới vài chục người
chân giả, xe lăn, mắt mù, tay ngắn…
những đêm trở trời giật thót mình bởi tiếng hô: Bắn, bắn…!
tiếng xung phong, la hét giữa hòa bình!
Làng của tôi nằm cạnh núi Nhón sát Thành Vinh
thời bão lửa là rốn bom Mỹ trút
chiến tranh với tôi là những hố bom sâu hút
có những nấm mồ lặng lẽ suốt bao năm!
Những chùa đền còn trơ lại bãi đất không
bao tượng gỗ nổi phềnh trên kênh rạch
chiến tranh với tôi là những mẹ già hằng đêm lắng tai sát vách…
gió lao xao…vùng dậy ngỡ con về…!
Làng Văn, hè 2018.
Cụ Định.
Bài thơ: Tưởng nhớ các chị – Vũ Đức Lưu
TƯỞNG NHỚ CÁC CHỊ
Tác giả: Vũ Đức Lưu
Đất nước mình giờ đây đã bình yên
Chiến tranh qua- hàng vạn người ở lại
Ngã ba Đồng lộc có mười chị gái
Dũng cảm, hy sinh-Quá đỗi tự hào.
Mặc bom rơi, máy bay Mỹ bổ nhào
Giữa “toạ độ chết”- kiên cường bám trụ
Chẳng sợ hãi- những người con ưu tú
Lấp hố bom thù – những chuyến xe qua.
Cuộc đời các chị đã hoá bài ca
Trong thiên hùng ca-Việt Nam đánh Mỹ
Ngày ra đi- một phần hai thế kỷ
Cả nước tự hào, Tổ quốc tôn vinh.
Tuổi thanh xuân-những mái tóc dài xanh
Huyết quản sục sôi-một dòng máu đỏ
Mãi tuổi 20,mãi vẫn là trinh nữ
Kính cẩn nghiêng mình -xin thắp nén tâm nhang!
HN 18/7/2018
Bài thơ: Vòng tay dang dở – Trịnh Thanh Hằng
VÒNG TAY DANG DỞ
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
Tạm biệt nhé hỡi người yêu bé nhỏ
Môt nụ hôn còn khờ khạo anh trao
Và vòng tay vẫn vụng dại thuở nào
Ở lại nhé anh đi vào chiến tuyến.
Xa xa dần ánh mắt ai lưu luyến
Rừng Trường Sơn rong ruổi bước quân hành
Giữa bạt ngàn ngút ngát núi rừng xanh
Sương giăng mắc anh màn trời chiếu đất.
Đôi bàn chân biết bao lần máu bật
Anh học trò chưa nếm mật nằm gai
Có những khi thức trắng cả đêm dài
Hành quân gấp đến chiến trường Quảng Trị.
Dù huấn luyện anh đã từng chuẩn bị
Nhưng bất ngờ cuộc chiến quá gian nan
Súng đạn bay và máu đổ ngập tràn
Không lùi bước dù xương tan thịt nát.
Nơi Thành cổ mênh mông và bát ngát
Quyết không lùi đạp bom đạn xông lên
Giây phút nào người bỗng nhẹ như tên
Máu tưới máu, xương chồng xương ngã xuống.
Rất thanh thản anh nằm bên thửa ruộng
Bỗng chập chờn gặp ánh mắt người thương
Cô thôn nữ tiễn đưa buổi lên đường
Dang tay đón ôm anh về đất Mẹ.
Hương bưởi quê vương tóc ai nhè nhẹ
Đưa anh về với giấc ngủ ngàn thu
Nơi quê nhà khắc khoải một lời ru
Vẫn còn đó một nụ hôn dang dở.
Người con gái vẫn chưa thôi trăn trở
Cuộc chiến này đã chia cắt hai ta
Để bây giờ Tổ quốc Khải hoàn ca
Em ở lại đôi vòng tay bỏ ngỏ.
Anh đi rồi để cho ai lỡ dở
Vấn vương hoài đốt cháy cả tuổi xuân
Để bây giờ Đất cũng đã ở gần
Vẫn chờ đợi một vòng tay dang dở.
Trịnh Thanh Hằng
Bài thơ: Ngôi mộ vô danh – Đoàn Thị Hồng Sương
Ngôi mộ vô danh
Tác giả: Đoàn Thị Hồng Sương
Ngôi mộ trong nghĩa trang,
Một buổi chiều mưa, tôi đến viếng.
Hàng cây lặng im, lá rơi không lên tiếng,
Sợ làm anh giật mình, giấc ngủ của nghìn thu.
Khi anh ra đi, hành trang mang theo
là tiếng hát ru của mẹ,
là tiếng nói bập bẹ của đứa em đang tập nói.
Khi anh ra đi, đất quê hương đầy lửa khói,
Nhìn quê nhà, mất mát tim anh đau.
Khi anh ra đi, mẹ chỉ mong con về mau.
Thời gian trôi, nỗi khát khao chờ con biến thành nỗi đau,
Con đã hi sinh, vẫn chưa tìm thấy xác.
Mẹ rã rời, ngã qụy, cõi lòng em tan nát!
Hòa bình rồi, sao vẫn chưa tìm thấy anh?
Đặt một vòng hoa lên ngôi mộ vô danh.
Tên anh bỏ trống, chỉ có nơi anh sinh thành, nơi anh đã ngã xuống.
Đồng đội năm nào cùng chiến tuyến,
Người còn, tuổi cũng đã luống,
Vẫn nghẹn ngào, nuốt nước mắt, chào anh.
Tôi chào anh, chào người chiến sĩ
trong ngôi mộ vô danh.
Dẫu vô danh, nhưng tên anh, vẫn là tên Chiến Sĩ,
Là tên đất nước đặt cho đứa con mình trân quý,
Như một giọt máu hồng, trong hàng triệu trái tim yêu.
Long An, 19-7-2018
Bài thơ: Xúc cảm Đồng Lộc – Lan Thanh
XÚC CẢM ĐỒNG LỘC
Tác giả: Lan Thanh
Lại áp thấp
Trắng mưa trời
Thương lắm Hà Tĩnh ơi
Anh đã đến đây rồi
Tìm em –
Các cô gái
Ơi Đồng Lộc
Mắt sim …mắt sim tím ngắt
Chơi vơi
Hương bồ kết
Nồng ấm
Rối bời thương nhớ
Em ơi một thuở
Xanh mãi tuổi hai mươi
Chiến trường khốc liệt
Em ở nơi này
Em có biết
Cả nước đau đáu hướng về…
Năm mươi năm qua đi
Thời gian đắp đổi
Tưởng biến cả hình sông núi
Trái tim em – những vì sao
Đẹp xiết bao
Những cô gái ngã ba Đồng Lộc
Xuyên màn đêm phát sáng…
Lan Thanh
Bài thơ: Em đến thăm anh – Trương Túy Anh
EM ĐẾN THĂM ANH
Thơ: Trương Túy Anh
Tháng bảy về, em đến thăm anh
Nghĩa trang liệt sĩ, nơi hò hẹn
Bao lần nước mắt tuông,cổ nghẹn
Có hàng dương dài đếm được thôi.
Anh có nhớ thơ tình năm đó
Nhét vội tay em, xe lăn bánh
Em vẫy theo ,lưng tròng mắt đỏ
Hẹn ngày về, em nhé chờ anh.
Một ngày giữa mùa đông giá lạnh
Mây đen giận dữ gọi mưa về
Nước mắt em tuông chảy tràn trề
Cầm trên tay tin đau báo tử!
Tháng bảy về, nghĩa trang liệt sĩ
Hương khói bay hòa quyện với hoa
Người viếng thăm, nghẹn ngào xúc động
Nhớ bao người ở chốn nơi xa…
Tên các anh như một bài ca
Ngân vang mãi bài ca bất tử
Em đặt lên mộ anh nhành hoa
Như cầu hôn một lần nữa nhé…
Bài thơ: Sao anh Mãi không về – Hồ Viết Bình
SAO ANH MÃI KHÔNG VỀ
Tác giả: Hồ Viết Bình
Hơn bốn mươi năm rồi đấy anh ơi
Hồn anh trôi nổi ở phương trời nào?
Bao nhiêu năm nước mắt mẹ tuôn trào
Chờ đợi mãi, mẹ thành người thiên cổ.
Em đi tìm Anh khắp khu Thành Cổ
Nghe dưới chân mình cây cỏ kháo nhau
Có một mùa hè đỏ lửa thương đau
Nơi đây đã chôn vùi bao liệt sĩ.
Anh đang ở đâu? Hãy cất tiếng lên đi
Hoặc báo mộng để em tìm bằng được
Trước khi mất mẹ chỉ còn điều ước
Đưa Anh về cho có mẹ có con.
Đến bây giờ em đã sáu mươi hơn
Điều ước ấy vẫn chưa thành hiện thực
Bao kỷ niệm còn nguyên trong ký ức
Anh đang ở đâu? Sao mãi không về
Để lòng em luôn nức nở tái tê.
Bài thơ: Một thời chưa qua – Phan Huy Hùng
MỘT THỜI CHƯA QUA
Tác giả: Phan Huy Hùng
Nửa đêm đi xung phong
Giữa tuyến lửa
Xung phong
Thịt xương bay mù không trung
Xung phong
Phất cao cờ hồng
Vui xung phong …
Đã bốn mươi năm rồi
Giữa phố phường đẹp như cuộc sống
Tay chỉ về phía trước
Xung phong !
Cứ thế !
Cả cuộc đời nhiễm máu
Xung phong …
Và !
Trong giấc ngủ
Khi vợ con yên giấc
Một mình tôi
Xung phong …
Mai kia xuống đất dày
Hồn thành cơn lốc
Xung phong !
——————
Bài thơ: Thơ viết ở nghĩa trang liệt sĩ – Doãn Kim Oanh
Thơ viết ở nghĩa trang liệt sĩ
Tác giả: Doãn Kim Oanh
Bên những hàng bia mộ vô danh
Tôi đã gặp những nụ cười rất trẻ
Những con yêu của bao bà mẹ
Tổ quốc ơi thương đến vô cùng.
Chiến tranh qua rồi lòng cứ rưng rưng
Tháng bảy đến mưa ngâu dầm mái r
Mẹ già mỏi mòn chờ anh lâu quá
Mẹ thành mây thành khói mất rồi.
Xin anh một lần về với em thôi
Hoa cúc nở chim họa mi vẫn hót
Về với em khói hương trầm thơm ngát
Hát mãi về anh người trai trẻ anh hùng.
Anh ở đâu trong ngàn vạn điệp trùng
Bia mộ trắng trắng ngàn năm thương nhớ
Hỡi các anh những linh hồn không tuổi
Suốt một đời này em mãi chẳng quên đâu.
Bài thơ: Những người con bất tử – Phan Trung
NHỮNG NGƯỜI CON BẤT TỬ…!
Thơ: Phan Trung
Ta lặng lẽ giữa biển chiều yên ả
Trước hoàng hôn đang ngả ráng ánh hồng
Ngẫm đời mình đã trải lắm bão giông
Và những nốt thăng trầm trong gian khó.
Mang thân lính từ khi là trẻ nhỏ
Thiếu sinh quân chịu khổ mới thành tài
Nóng thao trường bỏng rộp những vết chai
Tâm chí thép trải dài theo năm tháng.
Giờ còn sống là nhờ dòng máu thắm
Của anh em thầm lặng trải niềm đau
Những hi sinh ở biển đảo rừng sâu
Cao nguyên đá hay địa đầu Tổ Quốc.
Các anh ngã vẫn mang hồn Đất Nước
Trái tim hồng tôi tiếp bước các anh
Trước lá cờ cùng thề với trời xanh
Chung nhịp đập giữ an lành bờ cõi.
Anh vẫn sống…hỡi những người đồng đội
Những chiến công…vang dội sẽ mãi còn
Trong lòng tôi hay của những người con
Mang dòng máu người dân Non Nước Việt…!
Bài thơ
Ngoại ơi !
Tác giả: Phan Thu Hà
Con về bên ngoại chiều nay
Lặng nhìn tóc ngoại bạc bay lặng thầm
Nỗi buồn ngoại giấu vào tâm
Nụ hôn ngoại gửi gieo mầm yêu thương
Hơn trăm tuổi hạc cuối đường
Gió mưa đọng giữa vô thường… ngoại ơi!
Phan Thu Hà
Cảm phục
Thơ Nguyễn Ruyến
Mẹ Liệt sỹ mang nỗi buồn khôn tả
Ngóng chờ con qua năm tháng mỏi mòn…
Tóc bạc màu tim bầm nỗi nhớ con
Khi đêm xuống tiếng à ơi vọng đến…
Vợ Liệt sĩ núi đau buồn quá lớn
Tin dữ về như sét đánh ngang tai
Anh hy sinh em lẻ bóng canh dài
Con đò nhỏ tròng trành nơi bão táp
Thân gầy yếu lo ruộng đồng úng lụt
Nuôi con thơ chăm sóc bố mẹ già
Ngày lại ngày xa ngái một đời hoa
Không danh hiệu chỉ nặng lòng thương nhớ…
Con Liệt sĩ càng thiệt thòi muôn thuở
Khi lọt lòng đã vắng bóng hình cha
Chỉ trong mơ mới thoáng thấy người về
Mơ mò mẫm trong đôi lần
tưởng tượng…
Muốn chia sẻ cũng chỉ trong ý tưởng
Qua những lần mẹ kể chuyện về cha
Cả khi người ngã xuống mãi đi xa
Đành bất hiếu không một vành khăn trắng…
Sao kể hết những hy sinh thầm lặng
Của người thân Liệt sỹ ở trên đời
Muốn trải lòng
suy nghĩ đến muôn nơi
Nâng hồng thắm
lẽ đời lời cảm
phục.
Ninh Bình, 07. 2018
Sử xanh muôn đời
Thơ Dương Quốc Nam
Những ngày tháng bẩy đến rồi,
Tri ân Liệt sỹ bồi hồi nhớ thương.
Gia đình đoàn thể quê hương,
Tri ân Liệt sỹ nêu gương mỗi ngày.
Tới thăm Liệt sỹ hôm nay,
Muôn nơi Tổ Quốc lệ cay nghẹn ngào.
Nhớ ơn Liệt sỹ dâng trào,
Người dân nước Việt tự hào cha anh.
Anh hùng Liệt sỹ lưu danh,
Nước nhà ghi nhớ Sử xanh muôn đời.
Tri ân Liệt sỹ mọi người,
Thành tân với việc cuộc đời đơm bông.
Tri ân Liệt sỹ vun trồng,
Quê hương đổi mới cờ hồng tung bay./.
Tri ân tháng bảy
Thơ Nguyễn Ruyến
Đây rồi Tháng Bảy tri ân
Niềm thương nỗi nhớ nơi gần chốn xa
Ai yên vị ở quê nhà
Ai nghe bi tráng hồn ca xứ người…
Mấy ngàn năm Đất nước tôi
Cánh cò chở nặng những lời mẹ ru
Rằng không nuôi oán chuốc thù
Thương người cũng thể như là thương thân
Thế mà chưa hết giặc Ân
Lại đã quân Tần, Triệu, Hán, Ngô, Lương
Còn thêm Tùy, Tấn,Tống, Đường…
Ngàn năm Bắc thuộc đau thương mãi truyền
3 lần chống chọi quân Nguyên
Sau chiến thắng ngỡ non yên nước lành
Nhưng mà lại chống Minh, Thanh
Rồi Pháp, Nhật, Mỹ chiến tranh nhẩy vào
Đuổi Pôn Pốt lẫn xua Tàu
Bình yên khép lại thương đau nguôi dần
Vươn mình giành lấy mùa xuân
Thắm hoa Đoàn kết quây quần thương yêu
Khí thiêng nhuộm núi lam chiều
Đấy hồn Liệt sĩ bấy nhiêu chiến trường
Muôn đời nhập với ngàn phương
Tri ân Tháng 7 yêu thương nặng lòng.
Ninh Bình, 07.2019
Mãi mãi tuổi hai mươi
Thơ Dũng Lê
(Kính viếng Liệt sỹ Nguyễn Văn Lợi *)
Nước mắt tôi rơi khi anh ngã xuống
Đạn quân thù sé nát áo lưng anh
Trời Trị Thiên vời vợi cao xanh
Rừng Trường Sơn đón anh về đất
Tôi viết vần thơ khóc người đã khuất
Lợi nằm lại đây mãi mãi tuổi Hai mươi
Vĩnh Phú**quê mình nhớ mãi Lợi, Lợi ơi!
Nỗi xót thương tim tôi ứa máu
Nhớ những lúc kề vai chiến đấu
Tay chuyền tay điếu thuốc hút chung
Nhường cho nhau giọt nước uống cuối cùng
Trao ánh mắt nụ cười chiến thắng
Hôm nay thơ tôi khóc trong thầm lặng
Đất Trị Thiên ru Lợi ngủ ngàn năm
Hẹn một ngày mai đồng đội sẽ viếng thăm
Đất nước hoà bình , đón Lợi về với mẹ
Chiến dịch còn dài Dũng đi Chào Lợi nhé
Lợi nghỉ lại đây. Mãi mãi tuổi hai mươi!
Viết tại Mặt trận Huế Trị Thiên
15/4/1974
Những chiến sỹ vô danh
Thơ Bùi Vĩnh Chuyên
(Tặng: Các liệt sỹ hi sinh 1947 tại căn cứ địa cách mạng xã Sơn Dương, huyện Hoành Bồ, tỉnh Quảng Ninh)
Các anh nằm đây
Giữa gió núi mưa ngàn
Vi vút cánh thông reo
Bia mộ đã giăng hàng
Bảy mươi hai năm đi qua
Tuổi các anh không thay đổi
Súng vẫn bồng trên tay
Tổ quốc ở trên đầu
Mắt các anh sáng chói
Soi đường cho thế hệ mai sau
Thắp nén hương nhớ ngày anh mất
Mây lang thang nhuộn trắng rừng chiều
Mấy lá thư anh đang viết dở
“Tết này con về với Mẹ – Mẹ yêu”
Chúng nó đến từ Đồng Đăng, Đá Trắng
Xả đạn như bầy thú điên cuồng
Nồi bánh chưng đại đội đang nấu dở
Cũng tan tành giữa chiến địa Sơn Dương
Bầu máu nóng đỏ như họng súng
Tuốt gươm súng kíp bóp cò
Cả cỏ cây cũng thành vũ khí
Bốn mươi chín quân thù gục ngã đất Sơn Dương
Phút giao tranh anh thành bất tử
Manh áo mảnh quần gửi lại rừng xanh
Không họ tên không nơi sinh ở
Anh là chiến sỹ vô danh
Nắng lung linh trên tượng đài liệt sỹ
Bầy trẻ thơ phấp phới khăn quàng
Hoa hồng đỏ kết vòng nguyệt quế
Các anh cười đất nước xuân sang.
22/12/2018
Để có được cuộc sống ấm no hạnh phúc ngày hôm nay, đã bao người con đã không tiếc máu xương, hi sinh thân mình. Họ mãi mãi là những người anh hùng trong tim mỗi người dân Việt Nam.